LÀM SAO ĐỂ BẮT ĐẦU VỚI QUÁ TRÌNH TÂM LINH

Có người đến cuối đời vẫn chưa hiểu tâm linh là gì, có ảnh hưởng thế nào đến thế giới. Có người bị vật chất ngoài thân, danh vọng hão huyền dẫn lối đến u mê, bỗng một ngày quay ngoắt vào bên trong, trầm lặng. Cũng có người lầm lẫn tâm linh với mê hoặc, huyền bí, bị điều vô hình dẫn lối mà không biết đi đâu, về đâu, luôn luôn nghi hoặc, hoài nghi, ám ảnh. Vậy, với những người còn mông lung, để thức tỉnh tâm linh, bắt đầu từ đâu bây giờ?

Dưới đây là một đoạn hội thoại và lời dẫn giải của Sadhguru:

Hỏi: Ông đã nói với chúng tôi rằng, “Chúng ta nên tìm hiểu về sự sống trong chính mình một cách trọn vẹn”. Làm sao để bắt đầu? Bắt đầu từ đâu?

Sadhguru: Hãy quay về phía khán giả. Cứ quay lại đi. Cứ quay lại, quay lại. Hãy nhìn xem, tất cả các bạn hãy nhìn xem trên áo phông của anh ấy có chữ gì? Chữ A?! Vâng, đó là nơi bạn bắt đầu – A. Đừng bắt đầu từ Z. A, bạn bắt đầu từ A. A có nghĩa là sự bắt đầu, đúng không?! Vậy bạn nên bắt đầu từ đâu? Liệu nó có diễn ra theo từng giai đoạn? Bạn nên bắt đầu từ đâu?

Tôi nghĩ chúng tôi đã nói nhiều lần rằng, bạn chỉ có thể bắt đầu từ vị trí hiện tại của bạn. Bạn không thể bắt đầu từ nơi nào khác. Đừng cố gắng bắt đầu ở bất kỳ nơi đâu. Chẳng có gì để bắt đầu cả. Nó đã được bắt đầu từ lâu lắm rồi. Bạn chỉ đang cố làm cho nó diễn ra nhanh hơn, chỉ vậy thôi. Bạn không thể khởi động nó, nó đã được bắt đầu rồi.

Niềm khát khao vươn lên trong bạn đã được nhen nhóm lên rồi, đúng không?! Có thể bạn đang nghĩ đến việc kiếm nhiều tiền hơn, nhưng đó chỉ là do bạn đã hiểu nhầm. Nhưng về cơ bản bạn muốn trở thành cái gì đó lớn hơn. Đó chính là một quá trình tâm linh. Dù nhầm hướng nhưng vẫn là một quá trình tâm linh. Bạn muốn trở nên mạnh mẽ, bạn muốn trở nên giàu có, bạn muốn trở nên hiểu biết, bạn muốn được yêu thương, bạn muốn có niềm vui… Tất cả những điều này chính là những quá trình tâm linh đang đi sai hướng, chỉ vậy thôi.

Tiến hành một cách vô thức… Bạn đang tiến hành một quá trình tâm linh một cách vô thức. Nếu bạn làm bất cứ thứ gì một cách vô thức, bạn sẽ trở nên lúng túng. Mỗi bước đi có thể bị trật hướng, phải không? Nếu bạn bước đi, bây giờ nếu tôi bảo bạn nhắm mắt lại rồi lái xe về nhà. Trước khi bạn ra khỏi được bãi đậu xe, bạn sẽ gặp khá nhiều rắc rối, phải không? Vậy giờ, đừng cố bắt đầu từ đâu hết. Chỉ cần trở lên ngày càng có ý thức hơn. Khi bạn trở lên có ý thức hơn, nó sẽ tự nhiên tìm ra con đường của nó.

Để có ý thức, để có nhận thức, điều này có nghĩa là gì? Nếu bạn cố gắng để nhận thức, bạn sẽ không thể nhận thức được. Nhiều người luôn lầm tưởng sự tỉnh táo tinh thần với nhận thức. Sự tỉnh táo tinh thần sẽ nâng cao khả năng sinh tồn của bạn tốt hơn. Bạn có thể sinh tồn tốt hơn với tinh thần tỉnh táo, nhưng đó không phải là nhận thức. Nhận thức có nghĩa là, ngay lúc này bạn có đang ở đây không? Ngay lúc này!

Bạn có biết rằng mình đang ở đây không? Đó là sự nhận thức. Bạn đang nhận thức, vì thế bạn biết mình đang ở đây. Nếu không thì bạn sẽ không biết. Giả sử bạn (làm bộ ngủ gật), bạn không biết rằng mình đang ở đây, đúng không? Nếu ai đó (làm điệu bộ bừng tỉnh) thì bạn biết. Vậy ai đó đã chết (làm bộ chạm tay vào), không có nhận thức. Ai đó đang ngủ (làm điệu bộ bừng tỉnh) ngay lập tức biết liền.

Giờ bạn không cần bị ai đó chạm tay vào, bạn vẫn đang ở đó. Vậy điều mà tôi đang nói là, dù sao nhận thức của bạn đang diễn ra trong những giai đoạn khác nhau. Bạn có để ý ở những thời điểm khác nhau trong ngày, bạn có những mức độ nhận thức khác nhau? Vậy thì nó có thể được tăng cường.

Điều gì là cần thiết cho sự sinh tồn, nó sẽ diễn ra một cách tự nhiên. Ngay cả khi nói đến trạng thái sinh tồn, không phải mỗi cá nhân đều tỉnh táo ở mức độ như nhau.

Hiện giờ bạn đang lái xe trên đường. Không phải ai cũng tỉnh táo như nhau. Việc lái xe, đó là một quá trình sinh tồn, nhưng không phải ai cũng tỉnh táo ở mức độ giống nhau. Vì vậy ngay cả trong trạng thái sinh tồn, không phải ai cũng tỉnh táo ở mức độ như nhau và điều đó có thể được tăng cường. Nếu bạn liên tục nâng cao sự nhận thức này, sẽ đến một thời điểm mà nó không còn là vấn đề sinh tồn nữa.

Những thứ không cần thiết cho sự sinh tồn của bạn, cũng sẽ đi và nhận thức của bạn. Khi nó đi và nhận thức của bạn, thứ không cần thiết cho sự sinh tồn của bạn, nó chắc chắn là một khía cạnh nằm ngoài vật chất. Vậy khi điều đó đi vào trải nghiệm sống của bạn, bạn đã vào cuộc. Rất đơn giản. Trong 7 ngày đó, điều chúng tôi đang làm với bạn, là từ từ lên dây cót cho bạn, cuộn lên, cuộn lên sao cho bạn ngày càng nhận thức rõ hơn. Bỗng nhiên, sau 5-6 ngày, bạn giống như (cử chỉ ngơ ngác)… Sau đó, nếu bạn tiếp tục luyện tập, dần dần nó sẽ đi lên từng ngày. Nếu không từ từ bạn lại trở về ngu muội như cũ. Các bạn có nhận thấy điều này không? Bạn đều đặn duy trì luyện tập, nhận thức của bạn như thế nào, bạn bỏ cuộc và từ từ điện áp sẽ hạ xuống.

Nếu điện áp hạ xuống, ánh đèn trở nên mờ đi. Nếu ánh đèn trở nên mờ đi, bạn thấy được rất ít thứ. Nếu điện áp cực cao, ánh đèn trở nên rất sáng và bạn sẽ nhìn thấy tất cả mọi thứ. Đây là nhận thức.

Vậy bạn không cần chú tâm đến nhận thức của bạn, hay ý thức của bạn, hay sự phát triển tâm linh của bạn. Bạn chỉ cần nỗ lực gia tăng nguồn điện của bạn. Bạn tăng cường nguồn năng lượng của bạn càng nhiều càng tốt. Và khi năng lượng lên cao, bạn thường có xu hướng bị vướng mắc vào cái gì đó. Bạn bảo đảm rằng bạn không vướng mắc vào bất cứ điều gì.

Hãy nhìn xem, một thiếu niên sẽ sung sức hơn những người khác nhiều, nhưng anh ta luôn vướng vào rắc rối bởi anh ta có năng lượng, nhưng anh ta không có sự ổn định. Vì vậy để có năng lượng và để duy trì được sự ổn định, nếu bạn làm điều này, nếu bạn thực hiện hai điều này, những điều còn lại sẽ tự nhiên diễn ra. Không cần làm gì cả, đơn giản hãy ngồi và tận hưởng./.

(Theo Sadhguru)

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *