LÀM SAO ĐỂ BỚT HUYÊN THUYÊN TRONG ĐẦU

Hỏi: Sadhguru, tôi muốn biết là khi chúng tôi im lặng, chúng tôi vẫn cảm thấy tâm trí bị tán loạn. Đây là điều luôn làm phiền chúng tôi. Và ý nghĩ của chúng tôi luôn chuyển hướng về những điều tưởng tượng trong quá khứ và tương lai, là những thứ mà sẽ không đưa lại kết quả gì. Làm thế nào để loại bỏ nó?

Sadhguru: Đã có rất nhiều suy nghĩ về sự “vô nghĩ” này. Sự vô nghĩ, không tâm trí. Những kiểu thuật ngữ như thế này đã được truyền bá khắp mọi nơi. Và những thuật ngữ này đã bị hiểu sai rất nhiều và tạo nên đủ mọi thứ, và mọi người đang nỗ lực tìm cách dừng tâm trí của mình lại.

Cần tới hàng triệu năm tiến hóa để có được một trí tuệ với những khả năng như thế này, có phải không?! Hàng triệu năm với một lượng khổng lồ những hoạt động của tự nhiên, để ngày nay bạn có một trí tuệ với tầm cỡ đến thế này, và giờ bạn muốn dừng nó lại. Tại sao bạn lại muốn dừng của nó lại? Nếu tâm trí bạn cứ liên tục tạo ra sự dễ chịu tuyệt đối cho bạn, liệu bạn có những cách dừng tâm trí này không? Bạn có làm thế không?

Không!

Nó đang tạo ra rất nhiều sự khó chịu, đó là lý do tại sao bạn lại nghĩ đến việc làm sao để dừng tâm trí lại. Đây là điều đầu tiên, dù bạn đi đến nơi nào trên thế giới, điều này đã ăn sâu vào tâm trí con người.

Nếu bạn nói với họ: “Bạn thiền định đi”.

Họ nói: “Nhưng Sadhguru, tôi không thể dừng tâm trí mình lại được”.

Tôi nói: “Điều đó sẽ xảy ra chỉ sau khi bạn ngừng thận, gan, tim của mình lại. Bạn dừng tất cả những thứ này, rồi thì tâm trí cũng sẽ dừng lại”.

Bạn có muốn dừng lại không?

Không!

Thế thì tại sao bạn muốn dừng tâm trí lại? Tại sao bạn lại có một định kiến tệ hại chống lại tâm trí? Bạn sẽ không thấy phiền nếu tim bạn đang đập mà vẫn có thể thiền định. Bạn không thấy phiền nếu gan của bạn đang làm việc, bạn có thể thiền định. Thận của bạn đang hoạt động, bạn có thể thiền định. Nếu não của bạn hoạt động, bạn lại không thể thiền định ư? Vấn đề là gì đây?

Dường như bạn có thứ gì đó chống lại trí thông minh, có phải thế không?! Đây là âm mưu của bọn ngu dốt chống lại trí thông minh của loài người. Rằng để thiền định, có nghĩa là não của bạn phải đóng băng lại.

Không! Bạn không phải đóng băng não của mình.

Chúng ta đã xem xét điều này về bản thân nó hôm rồi. Chúng tôi sẽ khai mở bạn vào (quá trình) Shambhavi. Nó là một quá trình đơn giản. Có nhiều cách để làm điều này, đây là một cách đơn giản, nhưng nó là một quá trình mạnh mẽ.

Nếu bạn ngồi đây, bạn sẽ thấy cơ thể mình ở đây, tâm trí bạn thì ở đâu đó và bản thân bạn thì lại ở chỗ nào khác. Một khi có khoảng cách giữa bạn và tâm trí, thì những gì tâm trí đang không làm, những gì tâm trí đang làm, chúng thậm chí không còn là vấn đề nữa. Nó giống như bạn đang bị kẹt xe, là lúc bạn biết mình đang cố gắng vượt qua làn giao thông, đó là một trải nghiệm.

Giả sử bạn đang đứng trên đồi Chamundi, hay bạn đang bay lơ lửng trong một khinh khí cầu và nhìn xuống toàn cảnh giao thông ấy, một cách rất thản nhiên: “Giao thông, chà!”. Vì sao? Có một khoảng cách, đúng không?!

Khi bạn đang ở trong đó, giao thông là một trải nghiệm khác. Ngồi từ một nơi rất cao, trong quả khinh khí cầu, bạn nhìn xuống, bạn thậm chí không thể nghe thấy âm thanh, giao thông trông thật tuyệt vời đúng không?! Bởi vì có một khoảng cách.

Thế nên một khi có khoảng cách giữa bạn và sự hoạt động của tâm trí, tâm trí không phải là vấn đề. Tâm trí là một điều kỳ diệu, nó không phải là vấn đề. Và dù sao, nếu như ý nghĩ liên tục tiếp diễn. Nếu bạn mắc phải chứng tiêu chảy tinh thần, rõ ràng bạn đã ăn phải thức ăn gì đó đã bị hỏng, phải vậy không?!

Nếu bạn mắc phải chứng tiêu chảy thực sự, bạn đã ăn phải gì đó không tốt, đúng thế chứ?! Nếu bạn mắc phải chứng tiêu chảy tinh thần, rõ ràng bạn đã tiêu thụ chứ gì đó không đúng. Thứ không đúng có thể là khoảnh khắc bạn đồng nhất bản thân với thứ gì đó mà không phải bạn, thì bạn xong đời rồi.

Tâm trí là một cuộc chạy liên tục. Không có cách nào khác. Cứ làm những gì bạn muốn, cố gắng hết sức bạn muốn, nó sẽ không dừng lại.

Nếu bạn không đồng nhất bản thân với bất cứ thứ gì không phải là chính bạn, bạn biết cách hòa mình với mọi thứ, bạn biết làm sao để sử dụng mọi thứ, nhưng bạn sẽ không bị đồng nhất với nó, rồi bạn sẽ thấy. Nếu bạn ngồi đây, đơn giản tâm trí sẽ như thế này (tay đưa lên một độ cao không dao động). Nếu bạn muốn, bạn có thể sử dụng nó (tay đưa ra động động), nếu không nó sẽ giống như thế này (tay thu về yên tĩnh).

Ngay bây giờ, đôi tay bạn là thế này (buông lỏng, tự nhiên). Ồ, bạn đang nắm chặt nó lại, bởi vì nó sẽ chạy khắp nơi, phải thế không? Không! Bạn có thể giữ nói như thế này, bạn có thể giữ nó như thế này (cử chỉ). Khi bạn muốn sử dụng nó bạn có thể sử dụng. Vậy nó là một công cụ hữu ích.

Giả sử đôi tay bạn trở nên như thế này (cử chỉ tay bị dị tật cứ múa liên tục một cách vô thức). Bạn có biết một số người đã trở thành thế này không? Đúng hay không?! Nếu nó trở nên như thế, bạn sẽ trở nên kỳ cục, đúng không?! Nếu nó diễn ra trong tâm trí bạn, bạn thì cũng kì cục không kém. Chỉ là bạn đang sống trong một sự thoải mái rằng, không ai khác, có thể nhìn rõ điều đó, nhưng mọi người có thể thấy nó.

Nếu họ theo dõi bạn được gần, họ có thể nhìn thấy nó, đúng không?! Và cho dù họ có thể thấy điều đó hay không, chuyện đó không quan trọng. Điểm mấu chốt là, năng lực quan trọng nhất của cuộc sống của bạn đã nằm ngoài tầm kiểm soát. Cho dù họ có thể thấy hay không, cũng chẳng sao cả, nó không phải là vấn đề. Vấn đề là, năng lực quan trọng nhất trong đời bạn đã ngoài tầm kiểm soát, lúc nào cũng làm những việc ngu xuẩn của riêng nó, chứ không làm những gì bạn muốn.

Vậy nếu bạn cần được giải thoát khỏi chứng bệnh này, bạn nên dừng ăn những thức ăn xấu. Thức ăn không đúng hay thức ăn xấu có nghĩa là bạn đang đồng nhất bản thân với những thứ không phải là bạn.

Nếu bạn ngồi đây, nếu bạn không đồng nhất với thứ này và thứ kia, thì bạn sẽ thấy mọi thứ đều ổn cả. Rồi tâm trí bạn sẽ làm những gì bạn muốn nói làm, nếu không thì nó đơn giản cứ nằm treo ở đó và nó nên là như thế.

Tâm trí không nên lúc nào cũng kể những câu chuyện riêng của nó. Nó nên kể những câu chuyện mà bạn muốn nó nói, phải thế không?! Còn không thì nó khoảng là một sạch phiền toái./.

(Theo Sadhguru)

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *