TÂN BINH HẢI QUÂN (Landsman)

Landsman (hay trước đây từng gọi là Landman) là một cấp bậc quân sự được trao cho các tân binh hải quân.

Vương quốc Anh

Trong Hải quân Hoàng gia (RN) vào giữa thế kỷ XVIII (khoảng năm 1757), thuật ngữ “landman” dùng để chỉ một thủy thủ có kinh nghiệm đi biển chưa đầy một năm. Sau một năm, một tân binh thường được đánh giá là một thủy thủ thường (ordinary seaman).

Hầu hết được thu hút bởi hình thức “Impressment” (bắt lính, một phương pháp tuyển dụng phổ biến thời 1700-1815). Landsmen thường ở độ tuổi từ 16 đến 35, trong khi các thủy thủ dày dạn kinh nghiệm (bắt đầu là những thủy thủ thường) có thể bị bắt lính ở độ tuổi từ 50 đến 55 tùy theo nhu cầu. Năm 1853, với việc bãi bỏ bắt lính ép buộc sau khi Đạo luật Phục vụ Liên tục được thông qua, danh hiệu của cấp bậc đã được đổi thành “apprentice seaman” (thủy thủ tập sự). Thuật ngữ “landman” đã phát triển thành một xếp hạng chính thức hơn cho một thủy thủ được giao lao động chân tay không có kỹ năng.

Việc landsmen không quen với cuộc sống trên tàu thường khiến họ không được lòng các thành viên giàu kinh nghiệm hơn trong thủy thủ đoàn trên tàu của họ. Trong suốt thế kỷ XVIII, các vấn đề về hành vi không đẹp, ẩu đả và kỷ luật tự giác kém giữa những lính tân binh đôi khi đòi hỏi phải bố trí lực lượng bảo vệ Thủy quân lục chiến Hoàng gia bên dưới boong để ngăn chặn các cuộc tấn công của những người bạn cùng tàu của họ.

Hoa Kỳ

“Landsman” là cấp bậc thấp nhất của Hải quân Hoa Kỳ trong thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX; nó được trao cho những tân binh có ít hoặc không có kinh nghiệm trên biển. Landsmen thực hiện công việc nặng nhọc, không có kỹ năng trên tàu. Một thủy thủ có 3 năm kinh nghiệm hoặc tái nhập ngũ có thể được thăng cấp thành thủy thủ thường (ordinary seaman). Cấp bậc này tồn tại từ năm 1838 đến năm 1921./.

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *