HẢI QUÂN Colombia (Colombian Navy)

Tổng quan:
– Thành lập: 24/7/1823
– Quy mô: 35.086 – tính đến tháng 9/2013 (~13.000 Sĩ quan & thủy thủ; ~22.000 Bộ binh thủy quân lục chiến)
– Phương châm: “Plus Ultra” (Xa hơn nữa)
– Ngày kỷ niệm: 24/7
– Tham chiến: Trận hồ Maracaibo; Chiến tranh Nghìn ngày (Nội chiến); Chiến tranh Colombia-Peru; Thế chiến II; Chiến tranh Triều Tiên; Xung đột vũ trang Colombia; Chiến dịch Atalanta
– Chỉ huy hiện tại: Đô đốc Francisco Hernando Cubides Granados
– Chỉ huy đáng chú ý: Jose Prudencio Padilla.

Hải quân Colombia (Colombian Navy), tên chính thức là Hải quân Quốc gia Colombia (Colombian National Navy, tiếng Tây Ban Nha: Armada Nacional de la República de Colombia), còn được gọi là “Armada Nacional” hoặc đơn giản là “Armada” trong tiếng Tây Ban Nha, là nhánh hải quân của các lực lượng quân sự Colombia. Hải quân chịu trách nhiệm về an ninh và quốc phòng trong các khu vực của Colombia ở cả Đại Tây Dương (Caribbean) và Thái Bình Dương, mạng lưới sông rộng lớn trong nước và một số vùng đất nhỏ thuộc thẩm quyền trực tiếp của nó.

Hải quân Colombia có sức mạnh 35.086 nhân viên tính đến tháng 9/2013, bao gồm khoảng 22.000 người trong quân đoàn Bộ binh Thủy quân lục chiến.

Từ viết tắt “ARC”, (tiếng Tây Ban Nha: Armada de la República de Colombia) được sử dụng vừa làm tiền tố tàu chính thức cho tất cả các tàu Hải quân Colombia, vừa là tên viết tắt phổ biến cho chính Hải quân.

Nhiệm vụ

“Bảo vệ màu xanh của lá cờ của chúng ta”

Như đã nêu trong trang web thể chế của mình, nhiệm vụ của Hải quân Colombia là:

“Góp phần bảo vệ Tổ quốc thông qua việc sử dụng hiệu quả sức mạnh hải quân linh hoạt trên các vùng biển, sông và đất liền thuộc trách nhiệm của mình, nhằm hoàn thành vai trò hiến định và tham gia phát triển sức mạnh biển và bảo vệ lợi ích của người Colombia”.

Để hoàn thành nhiệm vụ của mình, hải quân Colombia thiết lập 4 mục tiêu chiến lược:
– Bảo vệ dân số và tài nguyên và củng cố quyền kiểm soát lãnh thổ.
– Vô hiệu hóa buôn bán ma túy bất hợp pháp.
– Răn đe chiến lược.
– An toàn hàng hải và đường sông.

Ngoài các chức năng an ninh và quốc phòng, Hải quân được kêu gọi tham gia vào các nhiệm vụ nhằm đảm bảo việc sử dụng biển toàn diện của Quốc gia. Vì mục đích này, nó phải hoàn thành cả các hoạt động quân sự và ngoại giao cùng với việc thực hiện và thi hành luật pháp và trật tự.

Phương châm chính thức của nó đã có trong lịch sử, “Plus Ultra” (tiếng Latinh: xa hơn nữa); nhưng gần đây hơn, và là một phần của chiến dịch truyền thông đại chúng vào những năm 2000, khẩu hiệu bổ sung “Bảo vệ màu xanh của lá cờ của chúng ta” (tiếng Tây Ban Nha: Protegemos el azul de la bandera) đã được biết đến và cũng đã được áp dụng về mặt thể chế, có lẽ là một kết quả của việc trở thành một câu khẩu hiệu dễ hiểu hơn đối với công chúng hơn là phương châm chính thức của tiếng Latinh.

Khẩu hiệu trước đây của nó là “Đi biển niềm tự hào của chúng tôi” (tiếng Tây Ban Nha: Navega nuestro orgullo).

Lịch sử

Lịch sử của Hải quân Colombia gắn liền với và phần nào phản ánh lịch sử của chính Colombia: từ khi ra đời tại Tuyên ngôn Độc lập khỏi Tây Ban Nha, những thăng trầm sau đó trong suốt thế kỷ 19 sau đó đầy nội chiến, thế kỷ 20 nơi nó dần dần bắt đầu khẳng định mình chỉ để bị thách thức bởi xung đột nội bộ và buôn bán ma túy trong những thập kỷ sau đó, đối với một Hải quân hiện đang đạt đến hình dạng trưởng thành và hiện đại hơn, giống như quốc gia mà nó bảo vệ.

Thế kỷ XIX và nguồn gốc

Hải quân Colombia tổ chức sinh nhật vào ngày 24/7, kỷ niệm Trận chiến Hồ Maracaibo diễn ra vào ngày 24/7/1823, đây là trận hải chiến lớn cuối cùng trong các cuộc chiến tranh giành độc lập của người Mỹ gốc Tây Ban Nha và giúp củng cố nền độc lập của Nam Mỹ. Nhưng nguồn gốc của Hải quân có thể bắt nguồn từ 13 năm trước, đến năm 1810, chỉ vài tuần sau Tuyên ngôn Độc lập của Colombia ngày 20/7/1810. Chủ tịch Hội đồng Tối cao Cartagena, José María García de Toledo, đã thành lập Hải quân Văn phòng chỉ huy (tiếng Tây Ban Nha: Comandancia General de Marina) bằng một sắc lệnh ngày 17/9/1810. Hải quân được đặt dưới quyền chỉ huy của Thuyền trưởng Juan Nepomuceno Eslava, con trai của Phó vương Tây Ban Nha (cựu) Sebastián de Eslava. Trong thời kỳ này, hải quân non trẻ chủ yếu hoạt động với các tàu hộ tống nhỏ, được mua trực tiếp hoặc bằng cách cung cấp thư mời cho các thuyền trưởng thân thiện, những người sau đó hoạt động như một bộ phận hoặc thay mặt cho hải quân. Một số trong số những thuyền trưởng này sau này đã nổi tiếng trong cuộc chiến tranh giành độc lập, như Luis Brión và Renato Beluche. Lực lượng hải quân nhỏ này có hiệu quả trong các hoạt động hạn chế đánh chặn tàu Tây Ban Nha, nhưng không đủ mạnh để tấn công các thành phố cảng, bằng chứng là các cuộc tấn công thất bại vào Santa Marta (1813) và Portobello (1814).

Trong năm 1815, một đội quân Tây Ban Nha do Pablo Morillo chỉ huy đã bao vây Cartagena, đây là bước đầu tiên của “Cuộc thám hiểm bình định” (tiếng Tây Ban Nha: Expedición Pacificadora). Cuộc bao vây kéo dài 5 tháng khắc nghiệt đến mức đã mang lại cho thành phố danh hiệu “Anh hùng” (tiếng Tây Ban Nha: La Heróica). Lực lượng hải quân độc lập nhỏ đã bất lực trước hạm đội lớn do Morillo chỉ huy, nhưng vẫn quản lý một số hành động táo bạo, đặc biệt là của Luis Brión, người đã cố gắng thực hiện cuộc phong tỏa bằng tàu hộ tống Dard của mình với một lượng súng và bột đến thành phố trước khi bỏ chạy một lần nữa đến Haiti. Năm 1816, Simon Bolívarđã thực hiện chiến dịch đầu tiên của mình, chuyến thám hiểm Cayos, khởi hành từ Haiti với 7 tàu schooner (một loại tàu buồm dọc) và tàu hộ vệ: Bolivar, Mariño, Piar, Constitución, Brión, Fénix và Conejo. Nhưng cuộc thám hiểm này đã thất bại do đấu đá nội bộ giữa các tướng lĩnh ngay sau khi đảo Margarita được giải phóng.  

Chỉ sau Chiến dịch Giải phóng năm 1819, Tướng Francisco de Paula Santander mới thành lập Trường Hải quân vào ngày 28/6/1822 và ban hành các sắc lệnh bổ sung cho việc cung cấp hải quân. Đô đốc José Prudencio Padilla sẽ tiếp tục tổ chức lại và xây dựng hạm đội, để hỗ trợ các kế hoạch của Bolívar cho chiến dịch Zulia và giải phóng hoàn toàn miền đông. Hạm đội này sau đó đã tham gia vào Trận chiến hồ Maracaibo, trận chiến đã đè bẹp tham vọng của hải quân Tây Ban Nha ở Nam Mỹ.

Năm 1824, 8 học viên sĩ quan đầu tiên – và duy nhất – tốt nghiệp trường hải quân. Vào ngày 3/3/1826, Bộ Hải quân được thành lập, với Lino de Clemente là bộ trưởng. Đến năm 1826, cả từ những con tàu được mua và chiếm được, Hải quân Colombia đã trở thành một lực lượng đáng nể, chỉ huy một số lượng tàu tương đối lớn, bao gồm 1 tàu trận tuyến, 1 khinh hạm, 6 tàu hộ vệ, 5 tàu ​​brigantine, 10 tàu schooner, 13 tàu pháo, và nhiều tàu nhỏ.  

Nhưng chính phủ non trẻ đang gặp khó khăn về tài chính, và trong một sắc lệnh ngày 7/12/1826, Bolívar cho đóng cửa trường Hải quân, bãi bỏ Bộ Hải quân và cắt giảm hơn một nửa ngân sách cho tất cả các vấn đề hải quân và hàng hải. Hải quân sẽ không phục hồi sau cú đánh này trong gần 100 năm. Lực lượng hải quân mới thành lập năm 1825 chứng kiến ​​​​các con tàu của họ dần dần bị bán, tháo dỡ hoặc bị bỏ rơi, và đến cuối những năm 1830, chỉ còn một số ít tàu có thể sử dụng được, hầu hết được giao cho Quân đội.  

Dưới thời Tổng thống Tomás Cipriano de Mosquera, một lực lượng hải quân khá lớn đã được mua lại trong năm 1866, với các tàu chiến Colombia, Cuaspud và Bolívar được mua ở Anh, và tàu Rayo được mua từ Mỹ. Rayo là chiếc lớn nhất, mang theo 4 khẩu pháo 9 inch, 2 khẩu 30 pounder nhỏ hơn và 6 ống phóng ngư lôi, và được đưa vào hạm đội Colombia sau khi có cáo buộc rằng nó sẽ được chuyển đến Chile hoặc Peru cho cuộc chiến chống lại Tây Ban Nha. Nó không kéo dài lâu, Quốc hội đã ra sắc lệnh bán các tàu hải quân vào ngày 6/6/1867. Tàu Rayo sau đó bị thổi bay vào một rạn san hô vào ngày 12/9/1867 và Cuaspud bị đắm trong chuyến giao hàng chỉ 11 ngày sau đó. Colombia được bán vào năm 1868, và Bolívar, chiến binh cuối cùng của Mosquera, được bán vào năm 1872.

Trong suốt phần còn lại của thế kỷ XIX, không có lực lượng hải quân chính thức nào để nói đến. Một số tàu và đơn vị hải quân đã được giao cho Quân đội, và trong suốt các cuộc nội chiến của những năm 1880, một số tàu vận tải đã được vội vàng mua và thanh lý tương tự, nhưng không đánh dấu một lực lượng hải quân chính thức nào.

Vào ngày 11/1/1895, một bước quan trọng đã được thực hiện trong việc tái lập Hải quân Colombia chính thức khi 3 tàu pháo của Lực lượng bảo vệ bờ biển và Magdalena được chuyển từ Bộ Tài chính sang Bộ Chiến tranh.

Đầu thế kỷ XX

Đến năm 1907, khi Tổng thống Rafael Reyes Prieto thành lập Học viện Hải quân, thông qua sắc lệnh 783 ngày 6/7/1907, chỉ để bị người kế nhiệm Ramón González Valencia đóng cửa một lần nữa vào ngày 28/12/1909.

Xung đột với Peru năm 1932 đã khiến Hải quân Colombia xuất hiện trở lại, lần này là ở lại. Những con tàu mới đã được mua lại và “Escuela de Grumetes” (Trường Thủy thủ Hải quân) được thành lập vào năm 1934 và “Escuela de Cadetes” (Trường Sĩ quan Hải quân) được thành lập vào năm 1935. Ngày nay, cả hai trường đều tiếp tục công việc hướng dẫn nam và nữ Colombia của biển.

Thế chiến II

Trong Thế chiến II, Colombia ban đầu tuyên bố trung lập, nhưng vẫn nghiêng về phe Đồng minh; từ năm 1939 đến năm 1941 không có gì thay đổi nhiều trong quan hệ chính trị cũng như trên biển, vì chiến tranh được coi là vấn đề chủ yếu của châu Âu. Cuộc tấn công của Nhật Bản vào Trân Châu Cảng vào tháng 12/1941 đã phần nào thay đổi mọi thứ và khiến Colombia cắt đứt quan hệ ngoại giao với các nước phe Trục, nhưng không chính thức tuyên chiến. Đến năm 1942, Hải quân Colombia thực hiện các cuộc tuần tra thường xuyên ở Biển Caribe – điều mà đôi khi chỉ được thực hiện trong những năm trước chiến tranh – do các tàu ngầm Đức xâm phạm Kênh đào Panamacác tuyến đường tiếp cận, chủ yếu là săn lùng các tàu của Mỹ và Anh ra vào kênh đào. Những cuộc săn lùng này của Đức, bất chấp các cuộc tuần tra của Hải quân Colombia, cuối cùng đã dẫn đến việc đánh chìm 3 tàu Colombia trong giai đoạn 1942-1943, trong những tình huống không bao giờ được làm sáng tỏ hoàn toàn. 3 con tàu đó là: Resolute, một tàu schooner nặng 52 tấn bị U-172 đánh chìm vào ngày 23/6/1942; Roamar (ban đầu được đăng ký là Urious), một schooner 110 tấn bị U-505 đánh chìm vào ngày 27/7/1942 và cuối cùng là Rubby, một schooner 39 tấn bị tàu ngầm U-516 của Đức đánh chìm vào ngày 1/11/1943. Vụ chìm tàu ​​Rubby đã dẫn đến việc Colombia chính thức tuyên bố “tình trạng chiến tranh” chống lại Đức và các cường quốc phe Trục khác vào ngày 23/11/1943 và kết quả là Hải quân Colombia đã tăng cường đáng kể sự hiện diện của mình ở Caribe sau ngày này và trong suốt phần còn lại của cuộc chiến.

Có lẽ trận giao tranh nổi tiếng nhất của Hải quân Colombia trong cuộc chiến xảy ra vào ngày 29/3/1944, khi tàu chở dầu MC Cabimas đang trên đường từ Cartagena đến Thành phố Panama được hộ tống bởi tàu khu trục ARC Caldas, dưới sự chỉ huy của Thuyền trưởng Federico Diago Điaz. Khoảng 8 giờ tối, Caldas phát hiện ra kính tiềm vọng của một chiếc U-boat và tiến hành giao chiến với nó bằng hỏa lực đại bác và lượng nổ ngầm. Các tài khoản sau này đã xác định chiếc U-boat này là U-154. Trong khi bị rung chuyển nặng nề và có lẽ bị hư hại, U-154 đã trốn thoát được, và bị đánh chìm 4 tháng sau trong một cuộc đụng độ khác với USS Frost và USS Inch. Vì phản ứng nhanh nhạy trong việc bảo vệ biển quốc gia, Thuyền trưởng Diago Díaz sau đó đã được chính phủ Colombia tặng thưởng huân chương.

Chiến tranh Hàn Quốc

Colombia đã ký kết Tuyên bố của Liên hợp quốc vào năm 1943 và là một trong 51 quốc gia ký kết ban đầu để thành lập Liên hợp quốc tại Hội nghị San Francisco. Do đó, khi Chiến tranh Triều Tiên nổ ra và Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc đã ban hành S/RES/83: Khiếu nại hành vi xâm lược Đại Hàn Dân Quốc và quyết định thành lập và điều động Lực lượng Liên Hợp Quốc tại Hàn Quốc, Colombia là quốc gia duy nhất có chủ quyền ở Mỹ Latinh đề nghị hỗ trợ, bằng cách gửi một tàu khinh hạm (sau đó, Colombia cũng cung cấp một tiểu đoàn bộ binh). Hành động này, cùng với nỗ lực và sự hy sinh sau đó của quân đội và thủy thủ Colombia khi bảo vệ Hàn Quốc đã khiến mối quan hệ giữa Hàn Quốc và Colombia trở nên gần gũi hơn kể từ đó. Các lực lượng Colombia được triển khai tại Hàn Quốc được gọi là Tiểu đoàn Colombia.

Có lẽ không ngạc nhiên khi có nhiều ý kiến ​​ở Mỹ về việc chấp nhận sự giúp đỡ này: Một mặt, Bộ Ngoại giao muốn đảm bảo rằng hoạt động do Liên Hợp Quốc tài trợ thực sự có sự cộng tác của nhiều quốc gia, Bộ Tài chính nhìn nhận nó với sự hoài nghi và lo lắng về chi phí phụ cơ bản mà “sự giúp đỡ” như vậy có thể sẽ đại diện và cuối cùng có thể phải trả bởi Hoa Kỳ, và Bộ Quốc phòng muốn có càng nhiều sự giúp đỡ từ bên ngoài càng tốt, đồng thời mất ngủ về cơn ác mộng hậu cần khi tích hợp các đơn vị nước ngoài với ít kiến ​​thức về các tiêu chuẩn của nó và thậm chí cả ngôn ngữ. Cuối cùng, đề nghị của Colombia đã được chấp nhận vào thành phần của Lực lượng Đặc nhiệm 95, Hạm đội 7. Cuối cùng, Colombia cung cấp 3 khinh hạm sẽ luân phiên phục vụ trong suốt 1951-1955.

Khinh hạm ARC Almirante Padilla ra khơi vào ngày 1/11/1950 dưới sự chỉ huy của CC Julio Cesar Reyes Canal, dừng lại ở San Diego, California để lắp ráp và sau đó đến Hawaii để huấn luyện hành quân với Hải quân Hoa Kỳ, cuối cùng đến đích tại Hàn Quốc vào ngày 14/5/1951. Almirante Padilla thực hiện các hoạt động cùng các đội hộ tống GT95.5 và Phong tỏa GT95.2, tham gia bắn phá bờ biển tại Wonsan và tuần tra tại Wonsan, Seongjin và các đảo Cho-Do và Seok-Do; nó kết thúc chuyến hải hành đầu tiên vào ngày 19/1/1952.

Khinh hạm ARC Capitán Tono, dưới sự chỉ huy của CC Hernando Berón Victoria đã thay thế Almirante Padilla vào tháng 1, đồng thời thực hiện các hoạt động tuần tra và bờ biển xung quanh Wonsan và Seongjin, đồng thời tuần tra tàu ngầm xung quanh căn cứ hải quân Sasebo; nó đã nhận được huy chương Công lao của Hàn Quốc vì đã hỗ trợ các hoạt động hải quân trong khu vực; nó kết thúc chuyến lưu diễn đầu tiên vào ngày 12/11/1952.

Khinh hạm ARC Almirante Brión, dưới sự chỉ huy của CC Carlos Prieto Silva chính thức giải vây cho Capitán Tono vào tháng 11/1952. Tuy nhiên, nó chỉ đến khu vực này vào tháng 6/1953, vì nó phải được tái trang bị tại Nhật Bản do một số hư hỏng trong chuyến hành trình trước đó. USS Burlington. Nó thực hiện các cuộc tuần tra tại cùng khu vực với các tàu chị em và sẽ kết thúc chuyến công du đầu tiên vào ngày 17/5/1954.

Một chi tiết ít được biết đến về 2 khinh hạm mới hơn, Capitán Tono và Almirante Brión là cả hai đều đã ở trong khu vực sau khi phục vụ trong Thế chiến II đầu tiên với Hải quân Hoa Kỳ và sau đó là Hải quân Liên Xô theo chương trình Lend-Lease và Dự án bí mật Hula; chúng được trả lại cho Hải quân Hoa Kỳ tại Nhật Bản vào năm 1949; chúng đã đi lại trong chiến trường Hàn Quốc với Hải quân Hoa Kỳ trong giai đoạn 1950-1951 trước khi được Hải quân Colombia tại Nhật Bản mua lại theo Chương trình Hỗ trợ Phòng thủ Chung vì vậy thủy thủ đoàn của chúng phải được gửi đến Nhật Bản bằng các phương tiện khác nhau và bản thân các con tàu chưa bao giờ nhìn thấy bờ biển Colombia cho đến khi chúng đến đất nước này sau nỗ lực chiến tranh vào năm 1955, vì vậy Hải quân Colombia bắt đầu chiến dịch chỉ với một khinh hạm, nhưng thực sự là ba.

Cả ba khinh hạm tiếp tục các chuyến phục vụ cho đến tháng 10/1955, và nổi bật trong nhiệm vụ của mình cùng với các đơn vị khác từ Hoa Kỳ, Úc, New Zealand, Hàn Quốc và Thái Lan, cùng các đơn vị khác.  

Thế kỷ XXI

Hoạt động chống cướp biển ở vùng Sừng châu Phi

Vào ngày 27/7/2015, tàu tuần tra ngoài khơi Colombia ARC 7 de Agosto đã khởi hành từ thành phố cảng Cartagena de Indias để tham gia vào cả Chiến dịch Atalanta và Chiến dịch Lá chắn Đại dương. Trong các hoạt động, Hải quân Colombia đã theo dõi hơn 400 phương tiện thủy gần bờ biển Somalia. Các hoạt động cũng tạo cơ hội cho tàu tuần tra của Hải quân Colombia thực hiện các cuộc tập trận hải quân với các lực lượng hải quân khác tham gia vào các nỗ lực giám sát; trong số đó có Hyanë và Erfurt của Hải quân Đức, Galicia, Victoria và Meteoro của Hải quân Đức. Hải quân Tây Ban Nha, tàu khu trục JS Akizuki của Lực lượng Phòng vệ Hàng hải Nhật Bản, và HDMS Absalon của Hải quân Hoàng gia Đan Mạch. Trong khi đóng quân tại Victoria, Seychelles, thủy thủ đoàn trên tàu ARC 7 de Agosto cũng đã hướng dẫn và chia sẻ thông tin với các thành viên của Cảnh sát biển và Cảnh sát biển Seychelles về các hoạt động kết cấu và hải quân.

Tham chiến và xung đột
– Trận chiến hồ Maracaibo.
– Đại Chiến Ngàn Ngày (nội chiến).
– Chiến tranh Colombia-Peru.
Thế chiến II.
– Chiến tranh Hàn Quốc.
– Xung đột vũ trang Colombia.
– Chiến dịch Atalanta.
– Chiến dịch Tự do Bền vững – Sừng Châu Phi.
– Chiến dịch lá chắn đại dương.

Tổ chức

Hải quân là một phần của cơ quan hành pháp của Chính phủ Colombia, Tổng thống Colombia là tổng tư lệnh của tất cả các lực lượng quân sự, thông qua Bộ trưởng Bộ Quốc phòng dân sự và Tổng tư lệnh các lực lượng quân sự (tiếng Tây Ban Nha: Comandante General Fuerzas Militares), là sĩ quan cấp cao do tổng thống bổ nhiệm từ bất kỳ quân chủng nào trong 3 quân chủng (Lục quân, Không quân hoặc Hải quân). Sĩ quan cao cấp nhất của Hải quân là Tư lệnh Hải quân (tiếng Tây Ban Nha: Comandante de la Armada Nacional).

Các lực lượng và Bộ Tư lệnh

Hải quân Colombia hoạt động với 8 lực lượng hoặc bộ chỉ huy chuyên biệt trên toàn lãnh thổ:
– Bộ Tư lệnh Bộ binh thủy quân lục chiến: Các hoạt động trên bộ, đổ bộ và ven sông trên toàn bộ lãnh thổ.
– Lực lượng Hải quân Thái Bình Dương: Bảo vệ tàu mặt nước và tàu ngầm và tuần tra vùng biển Colombia Thái Bình Dương.
– Lực lượng vùng Hải quân Caribe: Bảo vệ và tuần tra trên mặt biển và tàu ngầm vùng biển Caribe của Colombia.
– Lực lượng Hải quân phía Nam: Các hoạt động đường sông trên khắp các khu vực phía Nam và Đông Nam của đất nước.
– Lực lượng hải quân phía Đông.
– Bộ Tư lệnh Cảnh sát biển: An ninh hàng hải, kiểm soát, giám sát và ngăn chặn ở cả vùng biển Caribe và Thái Bình Dương.
– Bộ Tư lệnh Không quân Hải quân: Hỗ trợ trên không, giám sát, vận chuyển và hậu cần và Tìm kiếm Cứu nạn.
– Bộ Tư lệnh đặc biệt của San Andres y Providencia: Bảo vệ và tuần tra tàu mặt nước và tàu ngầm trên vùng biển Caribe của Colombia xung quanh Quần đảo San Andres.

Cơ sở đào tạo hải quân

Cùng với 8 bộ chỉ huy tác chiến trên, Hải quân Colombia còn duy trì 3 trường đào tạo chính cho nhân sự của mình:
– Học viện Hải quân: Trường Sĩ quan Hải quân “Almirante Padilla”.
– Trường HSQ Hải quân: Trường HSQ Hải quân ARC Barranquilla.
– Trường cơ bản bộ binh thủy quân lục chiến: Trường huấn luyện bộ binh thủy quân lục chiến.
Hải quân cũng có 12 trường sau đại học khác nhằm mục đích mài giũa và tăng cường năng lực và nhân sự cần thiết cho các lực lượng hải quân khác nhau và Thủy quân lục chiến.

Căn cứ điều hành

Các căn cứ hải quân chính là:
– Căn cứ Hải quân ARC Bolívar (BN-1), gần Cartagena, 10°24’42,91”B 75°32’55,62”T.
– Căn cứ Hải quân ARC Bahía Málaga (BN-2), gần Buenaventura, 3°58’8,64”B 77°19’1,09”T.
– Căn cứ Hải quân ARC Leguízamo (BN-3), gần Puerto Leguízamo, 0°12’10,92”N 74°46’37,29”T.
– Căn cứ Hải quân ARC San Andrés (BN-4), tại San Andrés, 12°31’31,16”B 81°43’48,61”T.
– Căn cứ Hải quân ARC Puerto Carreño (BN-5), gần Puerto Carreño, 6°10’43,63”B 67°28’54,49”T.

Một số cơ sở hoạt động quan trọng hơn là:
– Đồn bảo vệ bờ sông và bờ biển, gần Tumaco, 1°48’43,56”B 78°45’59,33”T.
– Đồn bộ binh ven sông và thủy quân lục chiến, gần Leticia, 4°12’48,25”N 69°56’46,23”T.
– Đồn bộ binh ven sông và thủy quân lục chiến, gần Puerto Berrío 6°29’27,32”B 74°23’44,9”T.
– Đồn bộ binh ven sông và thủy quân lục chiến, gần Puerto Carreño 6°10’43,63”B 67°28’54,49”T.
– Đồn bộ binh ven sông và thủy quân lục chiến, gần Puerto Inírida 3°52’7,35”B 67°55’43,4”T.

Hải quân Colombia cũng có kế hoạch thành lập một căn cứ hải quân ở Nam Cực, được gọi là “Trạm khoa học mùa hè Almirante Padilla”.

Nhân sự

Vào năm 2013, Hải quân Colombia có khoảng 35.000 nhân viên, bao gồm khoảng 22.000 Bộ binh Thủy quân lục chiến, 8.000 thủy thủ và hạ sĩ quan, 2.500 sĩ quan, 1.300 nhân viên huấn luyện và khoảng 2.000 dân thường (những người này thường được triển khai cho các vị trí kỹ thuật hoặc y tế đặc biệt).

Cấp bậc & Phù hiệu

Sĩ quan

– Almirante (Đô đốc, viết tắt – ALM).
– Vicealmirante (Phó Đô đốc, viết tắt – VALM).
– Contralmirante (Phản Đô đốc, viết tắt – CALM).
– Capitán de navío (Đại tá, viết tắt – CN).
– Capitán de fragata (Trung tá, viết tắt – CF).
– Capitán de corbeta (Thiếu tá, viết tắt – CC).
– Teniente de navío (Đại úy, viết tắt – TN).
– Teniente de fragata (Trung úy, viết tắt – TF).
– Teniente de corbeta (Thiếu úy, viết tắt – TK).

đô đốc Phó Đô đốc chuẩn đô đốc Đội trưởng Chỉ huy Trung đội trưởng trung úy tàu trung úy tàu khu trục trung úy hộ tống

Viết tắt – ALM – SẴN SÀNG ĐIỀM TĨNH CN CF CC TN TF TK –

Nhập ngũ

– Suboficial jefe técnico de comando conjunto (Tiểu sĩ quan trưởng chỉ huy kỹ thuật, viết tắt – SJTCC).
– Suboficial jefe técnico de comando (Tiểu sĩ quan chỉ huy kỹ thuật, viết tắt – SJTC).
– Suboficial jefe técnico (Tiểu sĩ quan trưởng, viết tắt – SJT).
– Suboficial jefe (Tiểu sĩ quan, viết tắt – SJ).
– Suboficial primero (Tiểu sĩ quan hạng 1, viết tắt – S1).
– Suboficial segundo (Tiểu sĩ quan hạng 2, viết tắt – S2).
– Suboficial tercero (Tiểu sĩ quan hạng 3, viết tắt – S3).
– Marinero primero (Thủy thủ hạng 1, viết tắt – MA1).
– Marinero segundo (Thủy thủ hạng 2, viết tắt – MA2).

Phowng tiện, trang thiết bị

Tàu thuyền

Để phù hợp với ba kịch bản hoạt động chính của mình: hoạt động vùng nước xanh, hoạt động ven biển/sông và bảo vệ bờ biển, ARC duy trì sự kết hợp của các tàu phù hợp với từng cấu hình đó. Phạm vi hoạt động của nó trước đây được định hướng theo hướng tuần tra ven biển được vũ trang nhẹ, và do đó, phần lớn các tàu của nó thường là tàu cutter cỡ trung bình. Theo truyền thống, ARC có mối quan hệ chặt chẽ với hải quân và các công ty đóng tàu của Mỹ và Đức và phần lớn thiết bị của nó có nguồn gốc từ họ.

Tương tự như các lực lượng hải quân khác ở khu vực Mỹ Latinh, Hải quân Colombia đã mua nhiều tàu trong những năm sau chiến tranh của thập niên 1950 và 1960, thường là thặng dư chiến tranh từ Hải quân Hoa Kỳ, và sau đó trải qua một thời kỳ ngủ yên trong những năm 1960 đến 1980. Trong thời gian đó một vài vụ mua lại lớn đã được thực hiện.

Trong những năm gần đây, Hải quân Colombia đã chứng kiến ​​2 giai đoạn nâng cấp và hiện đại hóa thiết bị chính của mình:

– Giai đoạn đầu tiên, do sự gia tăng buôn bán ma túy vào cuối những năm 1970 và 1980, cũng như sự gia tăng vào thời điểm đó. căng thẳng chính trị ở Caribe do tranh chấp lãnh thổ với một số nước láng giềng – với Nicaragua về quần đảo San Andres và với Venezuela về quần đảo Los Monjes – nhận thấy sự cần thiết phải có một lực lượng tuần tra Caribe mạnh hơn, và dẫn đến việc mua lại các tàu lớn nhất của họ cho đến nay, 4 tàu hộ vệ tên lửa (sau này được nâng cấp thành khinh hạm hạng nhẹ) vào năm 1983 cũng như một số tàu tuần tra bổ sung.

– Giai đoạn thứ hai, do xung đột nội bộ Colombia ngày càng sâu sắc, bắt đầu vào cuối những năm 1990 và kéo dài đến năm 2005-2006, giúp tăng cường năng lực ven sông và ven biển, bao gồm nghiên cứu và phát triển các thiết kế bản địa mới với sự hợp tác của Chính phủ. Nhà máy đóng tàu Cotecmar thuộc sở hữu nhà nước đã tạo ra các loại tàu mới như tàu tuần tra hỗ trợ ven sông tối tân (Tiếng Tây Ban Nha: Patrullera de Apoyo Fluvial, “PAF”), còn được gọi là “tàu mẹ ven sông” (Tiếng Tây Ban Nha: Nodriza Fluvial) như ARC Juan Ricardo Oyola Vera (NF-613) đã thu hút sự chú ý của các lực lượng hải quân khác với các yêu cầu tương tự.

Hiện tại, ARC đang thực hiện các chương trình trung và dài hạn bổ sung, bao gồm phát triển và mua một số tàu tuần tra ven biển (Fassmer CPV-40) trong năm 2011-2012, 2 tàu tuần tra đại dương (Fassmer OPV-80) (2011) -2013), và việc nghiên cứu và phát triển một tàu hộ vệ hoặc khinh hạm bản địa (“Plataforma Estratégica de Superficie”), được lên kế hoạch cho giai đoạn 2018-2020.

Ngày 7/10/2011, Hàn Quốc đã tặng một tàu hộ vệ lớp Pohang mới nghỉ hưu gần đây cho Colombia như một phần trong nỗ lực thúc đẩy xuất khẩu vũ khí sang khu vực Nam Mỹ. An-Yang (PCC-755) đã được Hải quân Hàn Quốc (RoKN) cho ngừng hoạt động vào ngày 29/9, đã hoạt động được khoảng 28 năm kể từ khi đi vào hoạt động năm 1983.

Vào tháng 9/2022, Hải quân Colombia đã ký hợp đồng thiết kế và đóng 5 khinh hạm mới như một phần của chương trình PES với Nhà máy đóng tàu Cotecmar và Nhà máy đóng tàu Damen dựa trên thiết kế SIGMA10514 để giao hàng từ năm 2026 trở đi

Phi cơ

Bộ Tư lệnh Không quân Hải quân vận hành khoảng 17 máy bay cánh cố định và cánh quay để giám sát và tuần tra hải quân, Tìm kiếm và Cứu nạn (SAR) và hỗ trợ hậu cần cho các cơ sở và hoạt động hải quân.

Cánh cố định

– Vận tải CASA C-212 Aviocar, 1 chiếc.
– Tuần tra hàng hải,  CASA CN-235, 3 chiếc.
– Vận tải Cessna 208, 2 chiếc.
– Vận tải Beechcraft Super King Air, 1 chiếc.

Cánh quay

– Trực thăng vận tải Bell UH-1N Twin Huey, 5 chiếc.
– Trực thăng tiện ích Bell 412HP (không xác định số lượng, 1 bị mất vào ngày 6/1/2013).
– Trực thăng vận tải  MBB/Kawasaki BK117, 1 chiếc.
– Trực thăng tiện ích MBB Bo 105, 2 chiếc.
– Trực thăng tiện ích Eurocopter AS 555 Fennec, 2 chiếc./.

Bài viết được đề xuất

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *