TÀU SÂN BAY INS Vikrant (2013)

Tổng quan:
– Tên gọi: Vikrant (lấy trùng tên Vikrant-1961)
– Nhà vận hành: Hải quân Ấn Độ
– Đặt hàng: 2004
– Nhà máy đóng tàu: Công ty TNHH đóng tàu Cochin
– Trị giá: ₹ 23.000 crore (tương đương ₹260 tỷ hoặc 3,2 tỷ USD vào năm 2023)
– Đặt ki: 28/2/2009
– Hạ thủy: 12/8/2013
– Biên chế: 2/9/2022
– Số hiệu: R11
– Phương châm: Jayem sam yudhisprudhah (tiếng Phạn), nghĩa là “Tôi đánh bại những kẻ chống lại tôi”
– Biệt danh: IAC-1
– Lượng giãn nước: 45.000 tấn
– Chiều dài: 262 m
– Chiều rộng: 62 m
– Chiều cao: 59 m
– Mớn nước: 8,4 m
– Chiều sâu: 25,6 m
– Số sàn (boong, tầng): 14
– Động lực đẩy (COGAG):
+ Tuabin khí 4 x General Electric LM2500 (88 MW)
+ 2 x Elecon (hộp số)
+ 2 x trục
– Tốc độ: 30 hl/g (56 km/h)
– Phạm vi: 8.000 hl (15.000 km)
– Thủy thủ đoàn: 196 sĩ quan, 1.449 thủy thủ (bao gồm cả phi hành đoàn)
– Khí tài:
+ Radar đa chức năng Elta EL/M-2248 MF-STAR AESA
+ Radar giám sát trên không băng tần L 3D Selex RAN-40L
Tác chiến điện tử và mồi bẫy:
+ Bộ DRDO Shakti EW
+ Hệ thống chống tên lửa Kavach
+ Hệ thống phòng thủ ngư lôi tiên tiến Maareech
– Vũ khí:
+ 32 ô VLS Barak 8 SAM (Phạm vi: 0,5 km đến 100 km
+ 4 x 76 mm Otobreda, pháo đa dụng
+ 4 x AK-630 CIWS
– Máy bay chở (36 máy bay):
+ Cánh cố định: Rafale M (Sắp đặt hàng); MiG-29K (Thử nghiệm)
+ Cánh quay: Kamov Ka-31; MH-60R; HAL Dhruv
– Cơ sở hàng không: Sàn đáp 12.500 m2.

INS Vikrant (phát âm [vikraːnt̪ə])là một tàu sân bay đang phục vụ cho Hải quân Ấn Độ. Đây là chiếc tàu đầu tiên được đóng ở Ấn Độ và được đóng bởi Cochin Shipyard Limited (CSL) ở Kochi, Kerala. Cái tên Vikrant là để vinh danh tàu sân bay đầu tiên INS Vikrant của Ấn Độ (1961). Vikrant có nghĩa là “can đảm” trong tiếng Phạn.

Công việc thiết kế con tàu bắt đầu vào năm 1999. Sống tàu được đặt vào năm 2009. Con tàu được hạ thủy từ ụ tàu vào tháng 12/2011 và hạ thủy vào tháng 8/2013. Các cuộc thử nghiệm ở lưu vực được hoàn thành vào tháng 12/2020 và các cuộc thử nghiệm trên biển bắt đầu vào tháng 8/2021. Lễ thượng cờ được tổ chức vào ngày 2/9/2022. Các chuyến bay thử nghiệm sẽ được hoàn thành vào năm 2023. Tổng chi phí của dự án là khoảng ₹ 23.000 crore (tương đương ₹ 260 tỷ hay 3,2 tỷ USD vào năm 2023) tại thời điểm thử nghiệm trên biển đầu tiên.  

Nhóm không quân của Vikrant có thể bao gồm tới 26 máy bay chiến đấu Rafale M và tối đa 4 máy bay trực thăng Kamov Ka-31, hoặc 2 máy bay trực thăng HAL Dhruv NUH hoặc 4 máy bay trực thăng MH-60R. Nó có chiều dài 262 m, với tốc độ tối đa 30 hl/g (56 km/h) và tầm hoạt động 8.000 hl (15.000 km). Con tàu có 2.300 khoang với 1.700 thủy thủ. Nó có một khu phức hợp bệnh viện, cabin dành cho nữ sĩ quan, hành lang dài 8 km và 8 máy phát điện có khả năng thắp sáng thành phố 2 triệu dân.  

Lý lịch

Năm 1999, Bộ trưởng Quốc phòng George Fernandes đã ủy quyền phát triển và đóng tàu sân bay INS Vikrant thuộc Dự án Tàu phòng không 71 (ADS). Vào thời điểm đó, do hạm đội Sea Harrier đã già nua, ý định kêu gọi một tàu sân bay sẽ chở nhiều máy bay chiến đấu phản lực hiện đại hơn. Năm 2001, Cochin Shipyard Limited (CSL) đã phát hành một hình minh họa đồ họa cho thấy thiết kế STOBAR (cất cánh ngắn thu hồi bắt) nặng 32.000 tấn.

Dự án tàu sân bay đã nhận được sự chấp thuận chính thức của chính phủ vào tháng 1/2003. Đến lúc đó, các bản cập nhật thiết kế yêu cầu một tàu sân bay có trọng tải 37.500 tấn để vận hành Mikoyan MiG-29K. Ấn Độ đã lựa chọn một hạm đội ba tàu sân bay, bao gồm một nhóm tác chiến tàu sân bay đóng trên mỗi bờ biển và một tàu sân bay thứ ba được giữ trong lực lượng dự bị, nhằm liên tục bảo vệ cả hai bên sườn của mình, bảo vệ lợi ích kinh tế và giao thông thương mại, đồng thời cung cấp các nền tảng nhân đạo trong thời điểm xảy ra thảm họa, vì người vận chuyển có thể tự cung cấp nguồn nước ngọt, hỗ trợ y tế hoặc chuyên môn kỹ thuật cho những người dân cần được hỗ trợ.

Vào tháng 8/2006, Tham mưu trưởng Hải quân, Đô đốc Arun Prakash tuyên bố rằng tên gọi của con tàu đã được đổi từ Tàu phòng không (ADS) thành Tàu sân bay bản địa (IAC). ADS uyển chuyển đã được áp dụng trong các giai đoạn lập kế hoạch nhằm tránh những lo ngại về việc xây dựng hải quân. Những sửa đổi cuối cùng về thiết kế đã tăng lượng giãn nước của tàu sân bay từ 37.500 tấn lên hơn 45.000 tấn. Chiều dài của con tàu tăng từ 252 m lên 262 m.  

Thiết kế

INS Vikrant có thể mang theo một nhóm không quân lên tới 36 máy bay, trong đó có 26 máy bay chiến đấu cánh cố định và sự kết hợp của các trực thăng Dhruv MK-III, Sikorsky MH-60R và Kamov Ka-31. Ka-31 sẽ đảm nhiệm vai trò cảnh báo sớm trên không (AEW), MH-60R sẽ đảm nhiệm vai trò tác chiến chống tàu mặt nước và chống tàu ngầm (ASW) và Dhruv sẽ được sử dụng chủ yếu cho các hoạt động tìm kiếm và cứu nạn.

Vikrant được cung cấp năng lượng bởi bốn tuabin khí General Electric LM2500+ trên hai trục, tạo ra công suất hơn 80 megawatt (110.000 mã lực). Hộp số cho các tàu sân bay được thiết kế và cung cấp bởi Elecon Engineering.

Hệ thống quản lý chiến đấu của tàu (CMS) được phát triển bởi Tata Advanced Systems. Đây là CMS đầu tiên được phát triển bởi một công ty tư nhân cho Hải quân Ấn Độ và được bàn giao cho Hải quân vào ngày 28/3/2019.

Nhóm không quân tàu sân bay

Trước đó, Hải quân Ấn Độ đã cân nhắc đưa MiG-29K và Hải quân LCA lên Vikrant. Đồng thời, vào năm 2009, Đô đốc hải quân lúc bấy giờ là Nirmal Kumar Verma ám chỉ rằng Hải quân đang thực hiện một nghiên cứu ý tưởng về một loại máy bay chiến đấu hải quân có khả năng cao hơn, hóa ra là HAL TEDBF, được ra mắt tại Triển lãm hàng không Hàng không Ấn Độ năm 2021. Vào tháng 6/2012, Flight Global đưa tin rằng Hải quân Ấn Độ đang xem xét việc mua Dassault Rafale M (biến thể hải quân) cho Vikrant. Rafale sau đó được tuyên bố là người chiến thắng trong cuộc thi MMRCA của IAF.

Vào năm 2016, Hải quân thông báo rằng Tejas quá tải cho các hoạt động của tàu sân bay và các lựa chọn thay thế khác sẽ được xem xét. Vào năm 2017, một yêu cầu đề xuất đã được đưa ra đối với 57 “Máy bay chiến đấu đa năng trên tàu sân bay Borne”, sau đó cắt giảm xuống còn 26 máy bay chiến đấu đóng vai trò như một biện pháp ngăn chặn khoảng cách cho đến khi TEDBF được phát triển. Vào tháng 12/2020, Boeing Defense, Space & Security phối hợp với Hải quân Hoa Kỳ đã trình diễn khả năng hoạt động của F/A-18E/F Super Hornet từ tàu sân bay STOBAR.

Năm 2022, Hải quân Ấn Độ bắt đầu thử nghiệm Rafale M và Boeing F/A-18E/F Super Hornet tại cơ sở thử nghiệm trên bờ ở INS Hansa ở Goa. Hải quân bắt đầu thử nghiệm máy bay cánh cố định với biến thể Tejas Naval. Tiếp theo đó là các cuộc thử nghiệm MiG-29K.

Vào ngày 6/2/2023, hai chiếc máy bay MiG-29K và HAL Tejas (Biến thể Hải quân) đã thực hiện hai cuộc hạ cánh bắt giữ.

Cuối cùng, quân đội Ấn Độ đã chọn Rafale M của Pháp vì khả năng tương thích với hệ thống hậu cần của nước này. Trong chuyến thăm vào ngày 14/7/2023, Thủ tướng Narendra Modi sẽ là khách mời danh dự tại cuộc duyệt binh Ngày Bastille ở Pháp, trong đó Ấn Độ dự kiến ​​sẽ công bố mua 24 đến 30 máy bay chiến đấu Rafale. Chính phủ Ấn Độ tuyên bố lựa chọn biến thể hải quân của máy bay phản lực Rafale để trang bị cho Hải quân Ấn Độ máy bay chiến đấu thế hệ mới nhất, Dassault Aviation cho biết hôm 15/7.

Nguyên mẫu của TEDBF sẽ sẵn sàng vào năm 2026 và bắt đầu sản xuất vào năm 2032. Naval Tejas là người trình diễn công nghệ phát triển công nghệ thích hợp cho các hoạt động của máy bay chiến đấu trên boong, mở đường cho TEDBF.

Sự thi công

Vikrant là tàu sân bay đầu tiên được thiết kế bởi Cục Thiết kế Tàu chiến (trước đây là Tổng cục Thiết kế Hải quân) của Hải quân Ấn Độ và là tàu chiến đầu tiên được đóng bởi Nhà máy đóng tàu Cochin. Việc xây dựng nó có sự tham gia của một số lượng lớn các công ty tư nhân và công cộng.

Phòng thí nghiệm Nghiên cứu Luyện kim Quốc phòng (DMRL) và Cơ quan Thép Ấn Độ Limited (SAIL) đã tạo ra các cơ sở sản xuất thép loại DMR 249 ở Ấn Độ. Được biết, 26.000 tấn ba loại thép đặc biệt dành cho thân tàu, sàn đáp và khoang sàn đã được sản xuất tại Nhà máy thép Bokaro, Jharkhand, Nhà máy thép Bhilai, Chhattisgarh và Nhà máy thép Rourkela, Odisha. Do đó, Vikrant là tàu đầu tiên của Hải quân Ấn Độ được chế tạo hoàn toàn bằng thép sản xuất trong nước.

Bảng chuyển mạch chính, thiết bị lái và cửa sập kín nước được sản xuất bởi Larsen & Toubro ở Mumbai và Talegaon; hệ thống điều hòa không khí và làm lạnh công suất cao đã được sản xuất tại các nhà máy của Tập đoàn Kirloskar ở Pune; hầu hết các máy bơm đều do Best và Crompton cung cấp; Bharat Heavy Electricals (BHEL) đã cung cấp Hệ thống quản lý nền tảng tích hợp (IPMS), hệ thống này đang được Avio, một công ty của Ý lắp đặt; hộp số do Elecon Engineering cung cấp; và dây cáp điện được cung cấp bởi Nicco Industries. Fincantieri cung cấp tư vấn cho gói động cơ đẩy trong khi Phòng thiết kế Nevskoye của Nga thiết kế tổ hợp hàng không.

Ki tàu cho Vikrant được Bộ trưởng Quốc phòng AK Antony đặt tại Nhà máy đóng tàu Cochin vào ngày 28/2/2009. Con tàu sử dụng kết cấu mô-đun, với 874 khối được ghép lại cho thân tàu. Vào thời điểm đặt lườn, 423 khối nặng hơn 8.000 tấn đã được hoàn thành. Vào tháng 8/2011, Bộ Quốc phòng đã báo cáo với Lok Sabha rằng 75% công việc xây dựng thân tàu sân bay dẫn đầu đã được hoàn thành và tàu sân bay sẽ được hạ thủy lần đầu tiên vào tháng 12/2011, sau đó các công việc tiếp theo sẽ được hoàn thành cho đến khi đưa vào vận hành. Vào ngày 29/12/2011, thân tàu hoàn thiện lần đầu tiên được đưa ra khỏi ụ khô tại CSL, với lượng giãn nước hơn 14.000 tấn. Các công việc bên trong và phụ kiện trên thân tàu sẽ được thực hiện cho đến nửa cuối năm 2012, khi nó lại được đưa vào ụ tàu để tích hợp với hệ thống động cơ đẩy và phát điện. Đến cuối năm 2012, công việc bắt đầu cho giai đoạn xây dựng tiếp theo, bao gồm lắp đặt hệ thống đẩy tích hợp, cấu trúc thượng tầng, tầng trên, hệ thống cáp, cảm biến và vũ khí.

Hạ thủy

Vào tháng 7/2013, Bộ trưởng Quốc phòng Antony thông báo rằng Vikrant sẽ được hạ thủy vào ngày 12/8 tại Nhà máy đóng tàu Cochin. Con tàu được vợ ông, Elizabeth Antony, hạ thủy vào ngày 12/8/2013.

Theo Đô đốc Robin Dhowan, khoảng 83% công việc chế tạo và 75% công việc xây dựng đã được hoàn thành vào thời điểm hạ thủy. Ông cho biết 90% phần thân của tàu sân bay được thiết kế và sản xuất ở Ấn Độ, khoảng 50% hệ thống động cơ và khoảng 30% vũ khí. Ông cũng cho biết tàu sẽ được trang bị hệ thống tên lửa tầm xa với radar đa chức năng và hệ thống vũ khí tầm gần (CIWS). Sau khi hạ thủy, Vikrant sẽ được cập cảng lại để thực hiện giai đoạn xây dựng thứ hai, trong đó con tàu sẽ được trang bị nhiều loại vũ khí và cảm biến, hệ thống động cơ đẩy, sàn đáp và tổ hợp máy bay sẽ được tích hợp.

Tháo dỡ và lắp đặt

Vikrant được tháo dỡ vào ngày 10/6/2015 sau khi hoàn thành công việc kết cấu. Các công trình cáp, đường ống, nhiệt và thông gió dự kiến ​​sẽ hoàn thành vào năm 2017 và bắt đầu thử nghiệm trên biển sau đó. Đến tháng 10/2015, việc xây dựng thân tàu đã hoàn thành gần 98%, với việc xây dựng sàn đáp đang được tiến hành. Việc lắp đặt máy móc, đường ống và trục các đăng được tiến hành đến tháng 1/2016; Tuy nhiên, có thông tin cho rằng đã có sự chậm trễ trong việc giao thiết bị từ Nga cho tổ hợp hàng không của tàu sân bay. Đến tháng 5/2017, việc trang bị của tàu sân bay đã hoàn thành 62%, với việc thử nghiệm các hệ thống phụ trợ được lên kế hoạch vào cuối năm 2017.

Vào tháng 2/2020, tất cả công việc kết cấu và trang bị chính đã được tuyên bố là hoàn thành.

Thử nghiệm tại cảng và trên biển

Vào ngày 31/10/2019, Nhà máy đóng tàu Cochin đã nhận được hợp đồng trị giá 30 tỷ Rupee (tương đương 37 tỷ Rupee hay 470 triệu USD thời giá năm 2023) cho Giai đoạn III của dự án. Hợp đồng này bao gồm kinh phí cho các cuộc thử nghiệm tại bến cảng, thử nghiệm trên biển và hỗ trợ cho con tàu trong quá trình thử nghiệm vũ khí và hàng không sau khi được giao. Vào tháng 12/2019, có thông tin cho rằng động cơ đã được bật. Đến tháng 9/2020, Vikrant đã hoàn thành các cuộc thử nghiệm tại bến cảng trong khi các cuộc thử nghiệm ở lưu vực bắt đầu từ tháng 10/2020 để kiểm tra hệ thống động cơ đẩy, truyền động điện và trục.  Vào ngày 30/11/2020, các cuộc thử nghiệm ở lưu vực đã hoàn thành, mở đường cho các cuộc thử nghiệm trên biển, giai đoạn cuối cùng của dự án IAC-I.

Vào tháng 4/2021, có thông tin cho rằng công việc đã bắt đầu tích hợp tên lửa đất đối không tầm xa (LRSAM) trên tàu Vikrant. Vào ngày 15/6/2021, Vikrant được chuyển đến Bến Ernakulam ở Kochi, Kerala. Vào ngày 4/8/2021, các cuộc thử nghiệm trên biển cuối cùng cũng bắt đầu. Giai đoạn thử nghiệm đầu tiên trên biển đã kết thúc thành công vào ngày 8/8/2021. Giai đoạn thử nghiệm thứ hai được tiến hành vào ngày 24/10/2021, tiếp theo là giai đoạn thứ ba từ ngày 9 đến ngày 17/1/2022, cả hai đều hoàn thành thành công. Vào ngày 10/7, giai đoạn thứ tư và cũng là giai đoạn cuối cùng của cuộc chạy thử trên biển đã hoàn thành thành công. Giai đoạn này bao gồm các thử nghiệm tích hợp hầu hết các thiết bị và hệ thống trên tàu Vikrant, bao gồm cả các phần của Tổ hợp Cơ sở Hàng không. Vào ngày 26/5/2023, chiếc Mikoyan MiG-29K do Ấn Độ chế tạo đã hạ cánh thành công trên boong của nó trong các cuộc thử nghiệm trên biển ban đêm và nhận được lời khen ngợi từ Bộ Quốc phòng về sự phụ thuộc của Hải quân vào Atmanirbhar Bharat.

Hoàn thiện và vận hành

Thủ tướng Narendra Modi đã đưa vào vận hành INS Vikrant vào ngày 2/9/2022 trong một buổi lễ hoành tráng tại Nhà máy đóng tàu Cochin. Trước đó, INS Vikrant đã được bàn giao cho Hải quân Ấn Độ vào ngày 28/7/2022. Các chuyến bay thử nghiệm của dàn máy bay dự kiến ​​sẽ hoàn thành vào giữa năm 2023, sau đó con tàu sẽ đi vào hoạt động đầy đủ. Vào tháng 3/2020, có thông tin tiết lộ rằng sau khi đưa vào hoạt động, Hải quân sẽ triển khai Vikrant tại xưởng đóng tàu của Larsen & Toubro ở Kattupalli gần Chennai. Điều này được thực hiện vì căn cứ hải quân theo kế hoạch ở Rambilli gần Vishakhapatnam vẫn chưa sẵn sàng.

Hải quân muốn thuê một bến dài 260 m tại nhà máy đóng tàu Kattupalli trong 8 năm từ 2022/2030 để làm nơi neo đậu tạm thời cho tàu, vào thời điểm đó căn cứ hải quân tại Rambilli dự kiến ​​​​sẽ sẵn sàng. Vào ngày 6/2/2023, biến thể hải quân của Tejas đã trở thành máy bay chiến đấu cánh cố định đầu tiên phóng và quay trở lại Vikrant. Vào ngày 22/3/2023, Phó Tham mưu trưởng Hải quân, Phó Đô đốc SN Ghormade, đã trả lại chiếc chuông ban đầu được đặt trên chiếc Vikrant trước đó cho Đề đốc Vidhyadhar Harke, sĩ quan chỉ huy đầu tiên của con tàu mới. Năm 1997, chiếc chuông của con tàu cùng tên đã ngừng hoạt động được đặt tại dinh thự của Phó Tư lệnh Hải quân Ấn Độ, số 5 Motilal Nehru Marg, New Delhi.

Sĩ quan chỉ huy (CO)

– Đại tá Vidhyadhar Harke, từ 7/5/2021 đến nay, CO (thuyền trưởng) đầu tiên của Vikrant.

Sự chậm trễ của dự án

Dự án IAC đã trải qua nhiều lần trì hoãn. Kế hoạch xây dựng ban đầu dự định hạ thủy tàu sân bay vào năm 2010, khi nó có lượng giãn nước khoảng 20.000 tấn, vì trọng tải lớn hơn không thể chứa được trong khoang xây dựng. Theo kế hoạch, sau khoảng một năm phát triển tại bến tàu được tân trang lại, tàu sân bay sẽ được hạ thủy khi tất cả các bộ phận chính, bao gồm cả hệ thống dưới nước, đã sẵn sàng. Việc trang bị sau đó sẽ được thực hiện sau khi ra mắt. Vikrant dự kiến ​​được giao vào tháng 12/2010 và đưa vào hoạt động vào năm 2016. Theo Ủy ban Nội các về An ninh (CCS), các cuộc thử nghiệm trên biển ban đầu được lên kế hoạch bắt đầu vào năm 2013 và con tàu sẽ được đưa vào hoạt động vào năm 2014. Việc này sau đó đã bị hoãn lại và các cuộc thử nghiệm trên biển sẽ bắt đầu vào năm 2017 và dự kiến ​​đưa vào hoạt động vào năm 2018.

Vào tháng 3/2011, có thông tin cho rằng dự án đã bị ảnh hưởng do sự chậm trễ trong việc giao hộp số chính cho tàu sân bay. Nhà cung cấp, Elecon, cho rằng họ phải giải quyết một số vấn đề kỹ thuật phức tạp do chiều dài của trục đẩy. Các vấn đề khác dẫn đến sự chậm trễ bao gồm tai nạn với máy phát điện diesel và vấn đề về căn chỉnh của nó. Vào tháng 7/2012, The Times of India đưa tin rằng việc xây dựng Vikrant đã bị trì hoãn ba năm và con tàu sẽ sẵn sàng đưa vào hoạt động vào năm 2018. Sau đó, vào tháng 11/2012, kênh tin tức tiếng Anh của Ấn Độ NDTV báo cáo rằng chi phí của tàu sân bay đã tăng lên và việc giao hàng đã bị trì hoãn ít nhất 5 năm và dự kiến ​​sẽ chỉ giao cho Hải quân Ấn Độ sau năm 2018 so với ngày giao hàng dự kiến ​​là năm 2014.

Vào tháng 7/2016, Tổng Kiểm toán & Kiểm toán (CAG) đã công bố kế hoạch dự án năm 2014 do Nhà máy đóng tàu Cochin cung cấp, trong đó cho thấy ngày hoàn thành dự kiến ​​vào năm 2023, mặc dù Hải quân hy vọng sẽ đưa con tàu vào hoạt động một phần trước ngày này. Vào tháng 12/2017, Tham mưu trưởng Hải quân Đô đốc Sunil Lanba thông báo rằng con tàu dự kiến ​​sẽ bắt đầu chạy thử trên biển và được đưa vào hoạt động vào năm 2020. Vào tháng 1/2018, Đề đốc J Chowdhary, giám đốc chính về thiết kế hải quân, đã thông báo những trì hoãn mua sắm còn lại khiến Vikrant bị đình trệ. Việc xây dựng đã được giải quyết và tàu sân bay sẽ được hoàn thành và bàn giao vào tháng 12/2018; sau đó nó sẽ trải qua hai năm thử nghiệm trên biển trước khi đưa vào vận hành dự kiến ​​vào tháng 10/2020.

Trong cuộc họp báo Ngày Hải quân tháng 12/2019, Tham mưu trưởng Hải quân, Đô đốc Karambir Singh cho biết Vikrant sẽ hoạt động hoàn toàn trước cuối năm 2022. Một phần nguyên nhân dẫn đến việc giao Vikrant chậm trễ là do việc cung cấp hàng không bị chậm trễ, thiết bị từ Nga. Trả lời câu hỏi trên Rajya Sabha, Sripad Naik, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, tuyên bố: “Việc giao hàng mục tiêu của tàu bị ảnh hưởng do việc cung cấp thiết bị hàng không từ Nga bị chậm trễ”. Hải quân dự kiến ​​sẽ đưa Vikrant vào hoạt động vào cuối năm 2021, theo báo cáo tháng 4/2021 của Hải quân. Hindustan Times tuyên bố Vikrant, cùng với tàu khu trục tên lửa tàng hình INS Visakhapatnam, sẽ được giao cho Hải quân Ấn Độ vào cuối năm 2021. Các sự chậm trễ trong xây dựng và mua sắm khác ban đầu đã trì hoãn các cuộc thử nghiệm trên biển của tàu chiến đến tháng 4/2020 so với ngày dự kiến ​​ban đầu là 12/3/2020. Do đại dịch Covid-19, các cuộc thử nghiệm tiếp tục bị hoãn lại đến cuối năm 2020, nhưng cuối cùng đã bắt đầu vào tháng 8/2021. Tàu sân bay được đưa vào hoạt động vào ngày 2/9/2022./.

Vikramaditya (R33) và Vikrant (R11)

Xem thêm: Tàu sân bay INS Viraat; INS Vikramaditya

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *